Tóm tắt truyện ngôn tình “Dữ thiên đồng thú”
Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Thể loại: tiên hiệp, truyện ngôn tình , trọng sinh
Trích đoạn:
Sắc trời còn chưa sáng, hạ nhân ở Sở gia thành Lăng Dương đã công việc lu bù, người vào người ra tấp nập ở các viện.
hôm nay là ngày khảo hạch của đệ tử Sở gia, đệ tử nào đủ mười tuổi sẽ tập trung ở quảng trường Trung Đình tại đại trạch tiến hành khảo hạch, là ngày trọng thể nhất năm của gia tộc Sở thị, liên quan tới vận mệnh tương lai của mỗi đệ tử nên không một ai dám khinh thường.
Trong chốc lát rất nhiều viện đã truyền ra động tĩnh.
Nhân lúc sắc trời còn chưa sáng, một thân ảnh black color phóng nhanh qua từng mái hiên.
tốc độ của nó cực nhanh, người hầu đi lại trong viện không còn phát sinh ra có một con yêu thú đi lại trên đỉnh đầu, mỗi một khi có võ giả tuần tra nó liền giống như một con báo đêm an tĩnh ẩn nấp trên xà nhà, đợi đến lúc võ giả tuần tra đi khỏi thế hệ phi sang mái hiên khác.
Nó quen thói quen lối lẻn vào phòng bếp.
Đọc thêm truyện sắc
Phòng bếp giờ đây người người đều vội sứt đầu mẻ trán, đầu bếp bận rộn sẵn sàng đồ ăn sáng cho các chủ tử ở các viện, mùi hương ngập cả cả gian phòng.
Yêu thú trên xà nhà đôi mắt một đen một vàng nhìn chằm chằm đồ ăn đã được làm hoàn thành đặt ở bên trên bàn, trong mắt sự bắt bẻ thấy rõ.
đột nhì mắt nó sáng ngời nhìn về phía đầu bếp vừa làm hoàn thành một phần đùi gà hầm măng, đầu lưỡi phấn nộn liếm liếm môi, láu lỉnh nhịp nhàng nhảy qua các xà nhà. Trong chốc lát nó đã ngậm một cái đùi gà thơm ngào ngạt, thản nhiên ngồi trên xà nhà ngấu nghiến, cái đuôi xù lông vui sướng đảo qua đảo lại.
Một lần ăn sạch ba chiếc đùi gà cũng chỉ coi là món khai vị, tuy rằng còn muốn ăn nữa nhưng mà nó gọi đã ăn vụng thì phải ghi nhận đạo lý một vừa hai phải nên cong đuôi đi ăn thứ khác.
rốt cuộc ăn no bụng, yêu thú mới ngậm một bao giấy dầu vui sướng rời đi phòng bếp.
Đọc thêm list truyện đam mỹ h
Chiếc sân vắng vẻ hẻo lánh nhất ở Đông viện Sở gia bây giờ vẫn im ắng như cũ, viện mập như vậy nhưng mà xuất xắc nhiên không có bóng dáng của một hạ nhân nào.
Sân được lát gạch xanh, tuy rằng quét tước rất sạch nhưng mà có thể nhìn thấy cỏ dại sinh trưởng chi chít ở một góc. Cạnh tường còn nữa một cây táo mọc lên, thân cây cong cong Trong khi trong lúc sinh trưởng bị thứ gì đấy đè lên, bên trên cây có vài quả táo xanh nhìn rất ngon miệng, nhẹ nhàng đung đưa trong gió.
Lát sau cửa kẽo kẹt xuất hiện thêm, một thân hình còm cõi bước ra từ của phòng.
Trời chỉ thế hệ bắt đầu sáng, mặt trời còn chưa lên, thân hình bé nhỏ đi đến bên giếng múc một xô nước đổ vào chậu, sau đó lấy ra một nhành hương thảo làm bàn chải đánh răng, bắt đầu súc miệng rửa mặt.
Đọc truyện bách hợp
sau khi làm kết thúc mới nhìn gương mặt mình trong nước.
Nước trong chậu gợn sóng từng đợt khiến cho gương mặt gầy yếu bởi vì không đủ dinh dưỡng cũng đong đưa. Mãi tới lúc mặt nước trở về yên tĩnh khuôn mặt kia mới an tĩnh lại.
Sở Chước nhìn chậu nước không khỏi ngây người.
Tuy rằng đã trọng sinh được mấy ngày nhưng mà nàng chẳng thể nào quen bộ dáng hiện nay của bạn. Bởi vì mỗi lần nhìn thấy nàng càng chắc cú mình đã trọng sinh, từ cường giả Nhân Hoàng Cảnh trọng sinh trở lại thời điểm lên mười, bạn dạng thân hiện tại chỉ có thực lực tầng bảy Tiên Thiên, bé xíu yếu đến chính nàng cũng không hề thích ứng. Sở Chước thật sự không đọc bởi sao mình lại trọng sinh, nàng nhớ rõ phiên bản thân bị người khác tấn công lén nhưng chết, tuy rằng không cam lòng nhưng bởi nàng quá chủ quan nên chẳng thể trách người khác.
Cho rằng chết là hết, nào biết vừa mở mắt lại phát xuất hiện mình trở về lúc mười tưởi.
Đọc thêm list truyện cười
Sở Chước cũng không được đánh giá là người của đại lục Tấn Thiên, vì nàng là xuyên vào bào thai, từ quả đât khoa học kĩ thuật phát triển xuyên đến loài người cổ đại, đầu thai vào trong bụng mẹ, mang phương thức con nít ra đời bước vào đại lục Tấn Thiên.
đáng tiếc số mệnh nàng không xuất xắc, mẫu thân khó sinh qua đời, có cha cũng chẳng khác không có là bao. Vì thân phụ kế thừa cổ xưa tuyệt đẹp của vị tiền bối gì đó, thời trẻ vài lần trốn nhà ra đi, hiện tại cũng chưa chắc chắn lang bạt ở nơi nào, nghe người khác nói ông đã chết bỏ lại nhị mẹ con nàng.
Phía trên nàng còn tiếp nhị vị tỷ tỷ mà Sở Chước chưa từng gặp mặt qua các thiếu nữ.
Nghe nói lúc mẫu thân còn chưa mang thai nàng, đại tỷ Sở Thanh Sương mang theo hai tỷ Sở Thanh Giáng rời nhà trốn đi, không có ai biết các chị em đi chỗ nào. Dưới con mắt của Sở gia, các cô gái không ung dung học theo trưởng bối bỏ nhà ra đi, hai nữ tử yếu đuối chắc chắn không đi được xa, chỉ sợ đã biết thành yêu thú bên ngoài ăn mất. Vậy cho nên Sở Chước vừa hiện ra đã biến thành một đứa tí hon không thân phụ không mẹ không người thân. Nếu không phải nàng chảy dòng máu của Sở thị, được đưa cho 1 bà lão câm cưu mang, uống nước cơm qua ngày chỉ sợ không sống đc tới bây chừ.
đáng tiếc bà lão câm khi nàng năm tuổi đã được nữ nhi đón về nhà dưỡng lão, nếu Chưa hẳn linh hồn của nàng là 1 trong người cứng cáp thì không tồn tại cách nào rất có thể mập lên.
Tuy rằng sống sót mà lại không tồn tại trưởng bối che chở, tiếp tục bữa đói bữa no, trở thành bộ dáng suy dinh dưỡng này.
Nghĩ tới đây, Sở Chước cúi đầu nhìn quần áo bên trên người, váy đã giặt đến trắng bệch, tuy vải dệt rất tốt nhưng mà nhan sắc lại không phù hợp cho trẻ con mặc, thậm chí có giút già đời cũ kĩ. Đôi giầy vảy đã bung chỉ, trên người cũng không có đồ trang sức gì, thân hình này nói 7-8 tuổi chắc vẫn đầy người tin.
đời trước tu luyện tới Nhân Hoàng Cảnh, Sở Chước làm gì có lăng la tơ lụa nào chưa mặc qua, sơn trân hải vị nào chưa ăn được, nên thưởng thức đều hưởng thụ rồi, làm sao như là hiện giờ, sân thì hẻo lánh không một ai hỏi thăm, đến cả hạ nhân cũng không coi nhẹ nơi này khiến cho tâm tình của nàng có chút tinh xảo.
nhưng không sao cả, trải qua từ bây giờ cuộc sống thường ngày của nàng sẽ biến thành, đời cổ cũng như vậy.
Đọc thêm list Truyện ngôn tình ngược H
định hình tâm thần, Sở Chước chung cục dời đi tầm mắt không nhìn khuôn mặt vừa lạ lẫm vừa không xa lạ kia nữa, xoay người trở về phòng.
mới vừa vào cửa liền có một bóng đen nhảy vào mặt, Sở Chước tay mắt lanh lẹ định bắt rước, đáng tiếc vận tốc của nàng không nhanh bằng nó, lông xù chọc chọc vào mặt nàng.
Sở Chước túm thứ bám ở trên mặt ra, đối mặt với đôi mắt nhì màu.
chủ nhân của đôi mắt đây là một nhúm lông xù, hình dạng như thể một con mèo con, lông tơ đen nhánh sáng loáng, có chút tương tự ba cấp Báo U Minh, nhưng khi nhìn kỹ thế hệ thấy nó nói chung lạ mắt. Nổi trội là đôi mắt này rất ít yêu thú nào có được, trước trán nó lại có một nhúm lông white color không như là ai, chiếc đuôi thì lông xù, thật sự chưa chắc chắn nó thuộc chủng loại yêu thú nào.
Tiểu yêu thú không có tội nhìn nàng, vươn móng vuốt lông xù bám đem ăn mặc quần áo của nàng muốn nhảy vào trong ngực.
Sở Chước ôm chúng nó vào lòng, nhẹ dịu vuốt ve đầu nó, cũng mặc kệ nó nghe hiểu tuyệt không: “A Chiếu, bây giờ ta muốn nhập cuộc khảo hạch, ngươi đừng quấy rối, bị người bắt gặp sẽ không giỏi.”
Yêu thú vẫn ánh mắt vô tội nhìn nàng, nhì móng đặt ở xương quai xanh, bộ dạng “Ta rất ngoan”.
Sở Chước làm sao tin được nó, nàng từng bị bộ dáng ngoan ngoãn của nó lừa rất nhiều lần, nắm chắc “con mèo nhỏ” này mặc dù cho là tiểu yêu thú nhưng mà lại có lá gan của đại yêu thú, hư thật sự, y như một đứa trẻ con tăng động không để ý một chút sẽ gây ra chuyện.
Đọc thêm list truyện đam mỹ sủng
mà Sở Chước luyến tiếc vứt nó đi, bởi yêu thú này ở đời trước đã cùng nàng vượt qua những năm tháng đau khổ nhất.
Dù sau đây nó bỗng mất tích không rõ sống chết, mà Sở Chước vẫn cực kỳ cảm ơn bởi vì có nó làm bạn.
Yêu thú cọ cọ trong lồng ngực nàng, kế tiếp lại nhảy lên trên bàn, đẩy đẩy bao giấy dầu.
Sở Chước vừa thấy không khỏi bật cười.
bên dưới ánh mắt chú ý của yêu thú nàng xuất hiện thêm gói giấy, phía bên trong có một cái đùi gà mập với nhì cái bánh bao thịt, đùi gà tản ra hương khí nồng đậm, linh khí bức người.
Sở Chước mấy ngày nay đã thói quen nó thích chạy nơi nơi mang đồ ăn về, nhìn chất lượng đồ ăn xem ra là rước trộm ở phòng bếp chính, thần chưa biết quỷ không hay trộm nhiều đồ ăn như vậy nhưng không xẩy ra người khác bắt gặp rất có thể thấy nó có bao nhiêu bản lĩnh.
Một nhúm lông nho tí hon như vậy, nó rút cục làm ra sao ngậm đồ ăn về cho nàng?
Sở Chước lại nhìn tiểu yêu thú, thấy nó như hổ rình mồi nhìn mình liền cầm mang bánh bao ăn. Mãi đến lúc nàng ngoan ngoãn ăn xong nhị cái bánh bao với một cái đùi gà nó mới vừa lòng dời đi tầm mắt.
Ẳn uống phong túc kết thúc, sắc trời bên ngoài đã sáng trưng.
hôm nay muốn đi khảo hạch nên Sở Chước không có gan đến trễ, nói bé với yêu thú: “A Chiếu, ta muốn đi quảng trường Trung Đình, ngươi đừng chạy loạn đc chứ?”
Yêu thú cần dùng đôi mắt nhì màu nhìn nàng, cái đuôi vỗ vỗ tay nàng như muốn nói nàng thật là dài dòng.
Sở Chước dặn dò một phen thế hệ buông nó ra, đi sửa sang lại đồ vật.
Yêu thú nhịp nhàng nhẹ dịu nhảy lên bả vai của nàng, ngoái đầu nhìn nàng thao tác, một nhúm lông trắng trước trán liên tiếp cọ vào mặt khiến cho nàng không khỏi bật cười.
thu thập ngừng đồ đạc, Sở Chước xách túi trên sống lưng, sờ đầu yêu thú đầu ôm nó bỏ lên trên giường liền bước ra khỏi sân.
sau khi nàng ra cửa, tiểu yêu thú cũng theo nàng ra phía bên ngoài, đem lời dặn dò của nàng vứt ra sau đầu. Nó phóng qua từng cái xà nhà, vận tốc rất nhanh, võ giả tuần tra không thể phát hiện ra.
****
Lúc Sở Chước bước vào quảng trường Trung Đình, nơi này đã tụ tập quá nhiều đệ tử chờ được khảo hạch, những hài tử này đều mười tuổi, số đông chúng ta là con cháu của gia tộc Sở thị, đến tham gia buổi khảo hạch mỗi năm một lần này.
Sở Chước xen lẫn nằm phí trong đám người cũng không thật không giống nhau.
Sở thị rất có danh vọng ở đại lục Tấn Thiên, cây phệ rễ cắm sâu, gia tộc thịnh vượng, dòng chính dòng nhánh có quá nhiều người mà lại không hẳn ai cũng sống tốt, dòng nhánh xuống dốc thì những hài tử đó không nói tới tu luyện, tới cả ăn no cũng đau khổ, suy dinh dưỡng như Sở Chước mười tuổi lại giống như 7-8 tuổi không hẳn số lượng ít.
Sở gia nhiều người biết đến là thế gia ngự thú, có địa vị không thấp ở châu lục Tấn Thiên, nhưng một thế gia đại tộc khoáng sản rất hữu hạn, nếu không miêu tả ra thiên phú làm người khác coi trọng, khoáng sản gia tộc cũng không đổ dồn vào người nào đấy – cho dù người nọ là trưởng tử trưởng nữ của dòng chính.
thời gian khảo hạch là giờ Thìn, còn nữa tận ba mươi phút sẵn sàng.
trên cội cây ngô đồng cao lớn ở xung quanh quảng trường, một con yêu thú vạch ra lá cây, nhả bao giấy dầu ngậm ở phía trong miệng sang 1 bên, nằm úp sấp bên trên thân cây thư thả nhìn đám hài tử ở dưới quảng trường.
gọi full truyện tại web site gọi truyện online truyen24.com. Chúc Cả nhà đọc truyện vui lòng
Rất nhanh nó đã tìm ra Sở Chước, ban sơ nàng còn đứng 1 mình một chỗ, lát sau đã có người bước lên bắt chuyện.
Mặt mày Sở Chước còn chưa nẩy nở, ngũ quan cũngkhông tính là xinh tươi, niềm vui nơi khóe môi lại cực kì niềm nở hài hòa và hợp lý, bộquần áo cũ kĩ trên người lại khiến cho nàng càng thêm dễ gần lại có thêm 1 loạikhí chất hào phóng, tuy không không giống nhau loá mắt mà lại dễ khiến ngườikhác có hảo cảm.