Nhận xét truyện tôi muốn Gả Tổng giám đốc

Đọc Truyện Online✅

Bảy năm trước anh chỉ trích cô ham hư vinh vọng tưởng muốn làm cu li nhân tổng người đứng đầu, cô bực tức loại bỏ ăn uống đùa trác táng. Nay anh lại ra đời trong công ty cô bắt đầu nhậm chức — Anh ta tất cả năng lực khai trừ cô sao?!

Ra mắt truyện chúng tôi ý muốn gả tổng người có quyền lực cao

Tác giả: Kim Huyên
Thể loại: Ngôn tình tổng tài

Trích đoạn truyện chúng tôi muốn gả tổng giám đốc

thời đại thay đổi, tuy thế giấc mộng chúng ta theo đuổi lâu bền hơn bất biến, cho dù nam phụ nữ già trẻ, nghèo hèn hay phú quý, mà thậm chí là cô nhi bị bỏ rơi tại viện mồ côi, cũng đều có giấc mộng bọn họ ý muốn theo đuổi.

Xuân Tuyết, Hạ Mĩ, Thu Phong, Đông Nhan bốn người thân là bà mẹ cộng lớn lên trong cô nhi viện, chế độ của không ít cô thì tách biệt, cá tính riêng biệt lập, bài thuốc bị bỏ rơi trước cửa viện cũng phân minh, nhưng lại giống nhau ở nơi hầu như duy nhất mong mơ ước ao dứt.

Từ nhỏ tuổi đã sinh trưởng trong viện mồ côi nghèo khó, so có Anh chị em cùng tuổi cũng trưởng thành và cứng cáp hơn, sớm đặt ra lý tưởng đến cuộc sống, từ năm mười hai tuổi các cô sẽ nuôi trong bạn giấc mộng to tướng.

các cô cần đến khôn xiết học tập, thải trừ hầu hết thứ để kiếm tiền, cố đã có được ao ước của chính bản thân mình.

Thời gian chóng vánh qua đi, năm tháng như thoi gửi, tuổi tác ngày càng bự, các trải nghiệm tích lũy được cũng tăng lên, các cô quan sát lại mọi cảm nhận cơn mơ ngày xưa thật hài hước.

bắt buộc có tác dụng cu li nhân? Nên gả tổng tài? Cần lái xe Benz? Đề xuất ở căn nhà to?

chủ yếu chỉ là chuyện trẻ mỏ say rồi thì nói vu vơ thôi!

các cô năm nay đã hai mươi lăm tuổi, từ khi thề hẹn giấc mơ khôi hài đấy nháy mắt đang mười cha năm trôi qua. Cơn mơ bất tri bất giác sẽ chìm sâu trong phần nhiều bận rộn của cuộc sống, bốn tổ ấm tranh thủ họp mặt lại trêu chọc thời niên thiếu của nhau là chưa hiểu chuyện.

cụm cô cười cợt, trêu chọc chúng ta khác, tuy mỉm cười trên mặt, tuy vậy khổ trong lòng, bởi chỉ việc trời bắt đầu biết giấc mộng kia hại thành viên hết sức nặng.

ít nhất là đối sở hữu Đồ Thu Phong nhưng nói là cũng như vậy.

Bảy giờ đúng, đồng đại dương báo thức bên giường reng reng, đánh thức nhà bạn vẫn ngủ say trên giường.

Đồ Thu Phong vừa dụi mắt vừa ấn tắt đồng biển, chuyển cánh tay về gắng ngang trán vài giây, mới thở hắt ra một hơi, mở to mắt trèo xuống giường.

Ngũ quan của cô ý nổi bật, dáng người trong gia đình nhỏ bé dài mà lại đầy đặn, domain authority thịt trắng nõn, nét đẹp với hơi hướm nước kế bên làm cho người ta cạnh tranh giống như quên.

Đồ Xuân Tuyết thường quan sát cô ngẩn mình, nói cô chắc chắn là con lai bắt đầu có thể tất cả thiết kế dễ thương, phong tình vạn chủng bởi thế.

cơ mà ẩn dưới vẻ đẹp này lại là một cá tính biếng nhác, chắc là nằm chính xác không ngồi, có lẽ ngồi xác xắn chưa đứng, sẽ là cô. Mà lại dù là thay cô đang chính là thư kí toàn năng lớn tưởng, mâu thuẫn đa số sở hữu tính phương pháp vốn có.

Vừa tỉnh lại, dạ dày cô kêu lên một tiếng ủ dột, đôi mi thanh tú nhíu lại, trọng điểm tình chắc là chất lượng kém lắm, hình như sắc trời âm u ko kể cửa sổ nhìn ra ngoài, không thấy ánh nắng bên trời, có duy nhất một màu xám xịt bát ngát.

Cô ngồi dậy, mặt chưa chút biến hóa chú ý ra trước, bất giác ngẩn ngơ cả người.

Cô đang có một chặng thời gian không mơ lại giấc mơ làm cho trung tâm tình cô chất lượng kém đấy, sẽ nghĩ chính mình sẽ thoát khỏi công đoạn thương trung khu và bực tức, hóa ra thực tế chẳng phải bởi vậy.

chán ghét, chuyện đã được qua dài rồi, đầu cô cuối cùng có tác dụng sao núm, bởi vì sao còn không quên sạch đang đi, còn để bọn chúng nó thừa dịp đã ngủ chạy mang lại có tác dụng loạn cô, thật là kì quái!

Cô buồn chán gõ gõ đầu, có vẻ có tác dụng cầm cô có thể ném hết số đông mọi thứ trong đầu ra output. Nhưng sao có thể? Cô quay đầu nhìn con đang ngủ kề bên, bất giác thở nhiều năm một hơi. Gồm tiểu da hỏa này ở mặt, có tác dụng sao cô quên được, làm cho sao quên các nét của bệnh nhân ấy vẫn còn đọng lại trên gương mặt con?

nhỏ càng lúc càng giống anh ta, dù là bộ mặt hay thời trang.

Thật là đáng giận, tách biệt nhỏ bởi vì cô mang bầu mười tháng, đau gần mười mấy giờ đau khổ chào đời, đã từng centimet trên thân thể bé là do cô nuôi lớn, vì sao body toàn thân cao thấp thằng gầy không giống cô chút nào, ngược lại lại giống tên chết tiệt kia chứ? Thật sự đáng giận!

nhìn khuôn mặt ngủ ngoan hòa thuận rất giống bên tên kia, cô càng xem càng bực chúng ta, nhịn cảm thấy không được cúi đầu cắn lên hai loại má phính hồng của chiếc một ngụm.

Đồ Hạo Lôi đã ngủ chợt bừng tỉnh, hai má bị gặm đau, mở mắt nhìn mẹ cậu đã giả cỗ ngủ trên giường.

“Mẹ, sao chị em gặm con?”. Cậu không hờn không giận hỏi.

“Hả, chiếc gì? Con, bé tỉnh rồi? Mấy giờ rồi?”. Đồ Thu Phong lim dim mắt, cỗ dạng hốt hoảng, chú ý như new tỉnh ngủ.

“Mẹ không nên đóng kịch”. Đồ Hạo Lôi mở to mắt nhìn cô.

“Ai đóng kịch?”. Cô ngồi dậy chạng người.

>> xem thêm thể loại truyện Ngôn tình ngược

“Mẹ cắn nhỏ có tác dụng chi?”. Cậu chút ít cũng không bị bà mẹ lừa.

“Ai cắm con? Vừa rồi chị em vẫn đang ngủ nha!”. Cô kéo dài giả ngu.

“Phải không đó?”. Cậu liếc chị em một cái nghi ngờ, rồi vừa nhìn nhìn giường của hai bà mẹ nhỏ vừa nói. “Nếu vừa rồi người mẹ không cắn nhỏ, rứa bên trên giường bản thân mỗi chúng ta không lẽ tất cả —”.

“Tiểu tử thối, nhỏ dám nói lung tung?!”. Cô tự dưng la lên hy vọng ngăn con lại, tuy vậy chưa kịp.

“— Ma”.

“Á!”. Đồ Thu Phong hét lên, hồi hộp bật xuống giường.

“Ha ha…”. Phản ứng khoa trương của mẹ có tác dụng Đồ Hạo Lôi nhảy cười cợt.

Đồ Thu Phong cô không sợ trời chưa sợ đất, sợ nhất đó chính là mấy thứ ngũ quỷ ẩn ẩn hiện hiện, chưa có làm ra, trù trừ có tồn tại chưa. Đứa con bất hiếu này dám ở trong nhà họ, ngồi bên trên giường call ma dọa người!

Cô bực tức, vung tay vò xù đầu thằng bé dại, thưởng cho chúng hai dòng cùi chỏ lên đầu.

“Tiểu tử thối, bé dám dọa mẹ!”.

“Là người mẹ cắn nhỏ trước mà không thừa nhận”. Đồ Hạo Lôi bật dựng lên, chạy qua bên đó giường tránh cú đánh của người mẹ, cúi đầu kháng nghị.

“Mẹ là chị em con, mang lại mẹ cắm một ít thì sao?”. Đồ Thu Phong đứng mặt giường, hai tay chống hông nói có nhỏ, chung cuộc cũng thỏa thuận các bạn có tác dụng.

“Con là nhỏ bà bầu, đến con dọa một ít thì sao?”. Cậu lầm bầm ôm đồm lại.

“Con nói chiếc gì?”.

“Con nói —”. Cậu sẽ ao ước tranh luận với bà bầu tiếp, góc nhìn lơ đãng lướt qua chiếc đồng biển báo thức ở đầu giường, lập tức trợn hai mắt, la hoảng lên. “Bảy giờ rưỡi!”.

“Hả”. Góc nhìn Đồ Thu Phong lập tức chuyển qua làn đường khác qua mẫu đồng hồ, giây tiếp theo cũng sợ hãi nhảy dựng lên. “Bảy giờ rưỡi!”.

Hai bà bầu con cộng choáng choàng dỡ áo ngủ, chạy qua bao phủ quần áo, lật đật cố đồ, rồi một chúng ta vắt giỏ xách, một người trong gia đình núm cặp táp lao ra xung quanh cửa ngõ.

“Dậy sớm nha”. Đồ Đông Nhan ngồi ở buồng khách xem báo, nghe thấy tiếng bắt đầu liền ngẩng đầu xin chào hai bà bầu bé buổi sáng sớm.

“Một chút cũng chưa sớm”. Đồ Thu Phong và con cùng lao qua cửa ngõ phòng tắm đối mặt đánh răng cọ bên.

“Vì sao cậu không điện thoại tư vấn mình?”. Cô vừa chà răng vừa tựa vô cửa ngõ nhà vệ sinh.

“Mình nghe thấy tiếng chat chit của phòng cậu, nghĩ cậu đang tỉnh”. Đồ Đông Nhan đứng dậy khỏi ghế sofa, hướng đến ngôi nhà ăn uống. “Bánh mì cậu thích phết bơ đậu phộng hay ăn uống trứng ốp la?”.

“Bơ đậu phộng”. Đồ Thu Phong khuyên bảo.

“Con mong mỏi nạp năng lượng trứng ốp la, dì Đông Nhan”. Đồ Hạo Lôi chui ra từ phía sau Đồ Thu Phong kêu lên, cậu vẫn cọ bên.

“Sắp trễ rồi, làm sao bao gồm thời gian đổ trứng ốp la”. Đồ Thu Phong thuận tay lại cú cho con một cùi chỏ, giáo huấn nó. “Phết bơ đậu phộng giống người là được rồi, đừng chăm chú thằng nhóc này”. Cô nói sở hữu Đồ Đông Nhan.

Đồ Hạo Lôi bĩu môi, không nói gì, tạ thế phục trước sự bạo lực của bà bầu.

“Không sao. Rán trứng thôi cơ mà, chưa tốn thời gian bao nhiêu đâu”. Đồ Đông Nhan trò chuyện.

“Thật không? Núm mình vẫn muốn ăn uống trứng ốp la”. Đồ Thu Phong mau chóng thay đổi chính thức quyết định.

“Mẹ, ko phải chị em mới nói sắp trễ, không gồm thời gian đổ trứng ốp la sao?”. Cậu nhịn không được căn vặn lại chị em.

Đồ Thu Phong không chút nghĩ ngợi gõ nhỏ một loại. “Con im lặng! Chi tiết, đánh răng rửa bên Cấp Tốc lên rồi ra bên cạnh, bà mẹ mong mỏi đi toilet”.

Đồ Hạo Lôi cúi đầu, rấm rứt đi ra quanh đó phòng khách, cửa ngõ buồng tắm nhanh chóng đóng lại ‘cạch’ một tiếng sau lưng cậu. Cậu ngẩng đầu, thấy dì Đông Nhan cười cợt cũng như không mỉm cười chú ý cậu.

Cậu nhún nhún vai, lộ ra biểu thực tâm chịu đựng chưa nổi bà bầu kia, rồi chạy ra nơi hai bằng hữu song sinh Hạo Anh, Hạo Tế nhỏ của dì Hạ Mĩ. Cậu nên kể cho chúng ta nghe chuyện đàm đạo bọ cánh cứng vương giả có Các bạn cùng lớp new được, hôm qua cậu quên không nói…

“Thu Phong, phó tổng người đứng đầu tới đó!”.

dòng vỗ vai thình lình làm Đồ Thu Phong sẽ ngủ chơi tệ ngủ gật bỗng nhiên bừng tỉnh, cô dụi dụi mắt, nháy mắt liền khôi phục cỗ dáng Đồ thư ký có tác dụng cao.

Hai tay cô gõ cũng như cất cánh bên trên keyboard máy tính, hai mắt nhìn không chớp vào ảnh nền, có tác dụng cỗ như vẫn bận rộn làm việc thật sự, khiến mọi người nhìn chưa ra một giây trước cô còn đang ngủ chơi tệ ngủ gật.

“Thu Phong, giúp tôi pha hai bóc tách trà với vào”. Phó tổng người đứng đầu Vương Diệc Đông năm mươi tuổi đứng đắn quan sát cô, thông báo chỉ thị.

“Dạ, phó tổng”. Đồ Thu Phong tinh thần phấn chấn ngẩng đầu lên, cung kính lý giải. Nhìn bóng hình sếp biệt tăm sau cửa nhà văn phòng công sở, cô bắt đầu thở hắt ra một hơi. “Cảm ơn, chị Bội Phi”.

Dư Bội Phi làm thư ký kết tổng người đứng đầu, tuy rằng mới tía mươi hai tuổi nhưng đã làm việc ở C.ty bảy năm, là thư cam kết quan trọng được cấp cho trên an toàn và tin cậy.

Chị đó là tiền bối đảm đương đưa ra cho cô Lúc đầu, một gia đình bạn quan sát dạng hình thì ngặt nghèo, cẩn thận cẩn thận, tuy vậy thực tế lại là các bạn có lợi, dễ mềm lòng, dễ cảm thông sâu sắc mang mình khác. Từ khi biết cô là trẻ mồ côi, lại là chị em đơn nhất, một các bạn cho con bú, năm bố lần ra không tính ăn bữa trưa chị đó gần như giành trả tiền đãi khách, còn khi cô tranh thủ ngủ gật trong giờ công tác, cũng coi chừng đến cô, để cô yên lòng ngủ.

“Đừng khách khí, Cấp Tốc giúp phó tổng pha trà”. Dư Bội Phi chuyện trò.

Đồ Thu Phong gật đồng ý, đứng dậy bước vào phòng trà nước, cô new quăng quật lá trà vào chén bát trà của phó tổng, chưa kịp đợi nước sôi, Dư Bội Phi đã kích hễ bước vào, hai mắt sáng rỡ.
>> Mời Cả nhà xem thêm thể loại truyện Ngôn tình sủng

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *